Vẻ đẹp của con người miền sơn cước qua nhân vật A Phủ và nhân vật T nu

Vẻ đẹp của con người miền sơn cước qua nhân vật A Phủ và nhân vật T nu
dạy
Đề: Vẻ đẹp của người dân miền núi qua nhân vật A Phủ trong truyện ngắn “Xích” của Tô Hoài và nhân vật T trong truyện ngắn rừng rắncủa Nguyễn Trung Thành.
I. Sơ đồ chi tiết
1. Bài mở đầu
Buổi giới thiệu sản phẩm:
+ “Vợ chồng A Phủ” là truyện ngắn hay của nhà văn Tô Hoài viết về cuộc sống và thân phận của người dân lao động nghèo Tây Bắc.
+ “Rừng xà nu” là truyện ngắn mang đậm khuynh hướng sử thi của nhà văn Nguyễn Trung Thành. Lịch sử đã tạo nên hình ảnh về cuộc kháng chiến anh dũng, quật cường của nhân dân các dân tộc Tây Nguyên trong cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ ở Việt Nam.
2. Cơ thể
– Điểm gặp nhau giữa hai truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” và “Rừng xà nu” đều hướng đến việc phản ánh những phẩm chất tốt đẹp, sức sống mạnh mẽ, kiên cường của con người.
–> Qua hình tượng hai nhân vật A Phủ và T, người đọc cũng cảm nhận được vẻ đẹp độc đáo của con người miền sơn cước.
– Tô Phủ trong “Vợ chồng A Phủ”:
+ A Phủ mồ côi cha mẹ từ nhỏ, ngay từ nhỏ A Phủ đã phải sống trong cảnh khổ cực, thiếu thốn tình thương. Khi lớn lên, A Phủ trở thành một thanh niên khỏe mạnh, thích lao động, chăm chỉ làm ăn, tính tình ngay thẳng, bộc trực.
+ Hình tượng A Phủ là điển hình của người sơn cước khỏe mạnh, biết lao động giỏi.
+ A Phủ nổi bật trong tác phẩm là một người mạnh mẽ không sợ cường quyền
+ A Phủ là người có khát vọng sống mãnh liệt
– Ẩn mình trong “Rừng rắn”:
+ Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lớn lên trong tình yêu thương của bà Mết và nhân dân làng Xô Man.
+ T u nổi bật bởi tính cách can trường, dũng cảm và mưu trí.
+ Gắn bó và tuyệt đối trung thành với cách mạng
+ Tú là người có lòng yêu nước sâu sắc, yêu làng và sục sôi căm thù giặc.
–> Nỗi đau mất mát không làm T gục ngã mà trở thành nguồn sức mạnh to lớn để anh chiến đấu và lập nên những chiến công.
–> Hình ảnh anh Từ dũng cảm, kiên cường, giàu lòng yêu nước thương dân là tiêu biểu cho hình ảnh người dân Tây Nguyên anh hùng, trầm như núi mà vững như đầu nguồn.
3. Kết luận
A Phủ và T Nu đều là những nhân vật xuất sắc trong văn học giai đoạn 1945-1975, họ đều mồ côi cha mẹ, lớn lên trong không gian núi rừng tự do, phóng khoáng. Mỗi người đều có những hoàn cảnh bất hạnh, khó khăn riêng nhưng nghị lực và sức sống tinh thần đã giúp họ vượt lên tất cả, đi theo cách mạng bảo vệ quê hương, đất nước.
II. các tài liệu tham khảo
“Vợ chồng A Phủ” là truyện ngắn hay của nhà văn Tô Hoài viết về cuộc sống và thân phận của những người dân lao động nghèo vùng Tây Bắc. Truyện không chỉ xây dựng thành công vẻ đẹp tâm hồn, sức sống mãnh liệt, tiềm ẩn trong con người mà còn nhằm phản ánh quá trình vùng dậy chống áp bức, giải phóng bờ cõi, đồng bào. “Rừng rắn” là một truyện ngắn mang đậm khuynh hướng sử thi của nhà văn Nguyễn Trung Thành. Lịch sử đã tạo nên hình ảnh về cuộc kháng chiến anh dũng, quật cường của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên trong cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ ở Việt Nam.
Điểm gặp gỡ giữa hai truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” và “Rừng Rắn Nu” đều nhằm phản ánh những phẩm chất tốt đẹp, sức sống mạnh mẽ, kiên cường của con người. Đặc biệt, qua hình tượng hai nhân vật A Phủ và Tú, người đọc còn cảm nhận được vẻ đẹp độc đáo của con người miền sơn cước. Đó cũng là một trong những yếu tố làm nên thành công của hai tác phẩm, giúp các nhân vật đến gần hơn, làm quen với tình cảm của người đọc.
A Phủ mồ côi cha mẹ từ nhỏ, từ nhỏ A Phủ đã phải sống trong cảnh khổ cực, thiếu thốn tình thương. Khi lớn lên, A Phủ trở thành một thanh niên khỏe mạnh, thích lao động, chăm chỉ làm ăn, tính tình ngay thẳng, bộc trực. Hình ảnh A Phủ là điển hình của những người sơn cước khỏe mạnh, biết lao động giỏi.
Do mâu thuẫn với A Sử – con trai thống lí Pá Tra, A Phủ buộc phải làm người ở nhờ nhà thống lí Pá Tra. A Phủ thể hiện mình trong tác phẩm là một kẻ mạnh mẽ, không sợ cường quyền, dù bị bắt làm nô lệ, sống thân phận trâu ngựa cho gia đình nhà thống lí A Phủ không hề tỏ ra bi quan, đau khổ mà luôn mạnh mẽ, sống tốt .
A Phủ là người có khát vọng sống mãnh liệt, khi bị oan ức ép uống rượu A Phủ vẫn thể hiện khát vọng sống mãnh liệt khi tự cứu mình bằng cách chấp nhận vay tiền nhà thống lí để đền bù cho bản thân. Khát vọng sống của A Phủ còn thể hiện ở chi tiết A Phủ để hổ ăn mất một con bò của nhà thống lý, phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc. A Phủ xin đi bắt hổ. Ngay cả khi bị trói ngoài sân đến không cử động được, A Phủ vẫn không bỏ cuộc, từ bỏ hy vọng sống mà vẫn cố gắng tự cứu mình bằng cách bẻ dây trói. Khi cắt dây cởi trói, mặc dù cơ thể đã kiệt quệ, đôi chân đã không còn sức lực nhưng A Phủ vẫn cố chạy trốn, chạy đến nơi có tự do, không có sự áp bức.
A Phủ cũng là người giàu lòng nhân ái, nếu nói Mị đã cứu sống A Phủ thì chính A Phủ cũng đã cứu Mị thoát khỏi kiếp sống nô lệ như con rùa nuôi trong góc nhà thống lí. A Phủ đưa em đi trốn, sau này họ thành vợ thành chồng và cùng làm cách mạng giải phóng đồng bào.
Tú là nhân vật trung tâm của tiểu thuyết Rừng xà nu. Cũng như A Phủ, Tú mồ côi cha mẹ từ nhỏ và lớn lên trong tình yêu thương của bà Mết và người dân làng Xô Man. Ngay từ nhỏ, Tú đã nổi bật với tính cách dũng cảm, gan dạ và mưu trí. Không chỉ Mai vào rừng nuôi cán bộ, anh Quyết còn dũng cảm thực hiện nhiệm vụ báo tin cho cán bộ. Đi đưa tin, Tú không chọn đường mòn mà xé rừng để đảm bảo ANTT, ngay cả khi bị địch bắt, đứng trước họng pháo địch, Tú vẫn không mảy may run sợ mà nuốt chửng mẩu giấy. thông tin trong bụng cho an toàn.
Với sự tận tụy và lòng trung thành tuyệt đối với cách mạng, ông Tư luôn ghi nhớ lời dạy của ông Mết “Đảng còn, núi còn”. Trải qua bao đau thương trong cuộc sống, chứng kiến cảnh làng xóm bị giặc tàn phá, bao người dân vô tội bị sát hại, phải tận mắt chứng kiến cảnh vợ con chết chóc, mười đầu ngón tay mình bị đốt cháy. dần dần trưởng thành thành một người lính trung thành và có tính kỉ luật cao.
Đồng chí là người có lòng yêu nước, yêu làng sâu sắc và sục sôi lòng căm thù giặc. Nỗi đau mất mát không làm anh gục ngã mà trở thành nguồn sức mạnh to lớn để anh chiến đấu và lập nên những chiến công.
Hình ảnh anh Tư bản lĩnh, kiên cường, giàu lòng yêu nước thương dân là tiêu biểu cho những con người Tây Nguyên anh hùng, trầm như núi mà vững như đầu nguồn.
A Phủ và T Nu đều là những nhân vật xuất sắc trong văn học giai đoạn 1945-1975, họ đều mồ côi cha mẹ, lớn lên trong không gian núi rừng tự do, phóng khoáng. Mỗi người đều có những hoàn cảnh bất hạnh, khó khăn riêng nhưng nghị lực và sức sống tinh thần đã giúp họ vượt lên tất cả, đi theo cách mạng bảo vệ quê hương, đất nước.
Theo Vanmau.top


